Sáng sớm hôm sau Chín Tùng chia tay Lý Hoa hẹn ngày giờ gặp bọn Tây ở
sở Hối đoái. Tuy gần như thức trọn đêm để làm tình nhưng hôm nay Lý
Hoa trông tươi rói. Có chất đàn ông vào có khác. Hai người làm công ở
tiệm vải thấy bà chủ tươi cười vui vẻ thì rất đỗi ngạc nhiên. Thường
ngày bà vẫn quạu quọ chớ đâu có vui vẻ như thế. Một điều lạ mà họ không
đoán ra.
Chiều lại Thu đến đón Lý Hoa rộng rãi. Thu là bạn học của Hoa thời
còn học Marrie Currie. Nàng hiện đang làm cho một hãng hàng không. Thu
đã ly dị đi ăn rồi về building Cửu Long, nơi đây, Thu có một căn
phòng trống, sống độc thân. Nàng bảo thích sống độc thân hơn, thích
làm gì thì làm. Nàng thuộc loại đa dâm nên có rất nhiều bạn trai. Chỉ
là bạn trai thôi chứ không ông nào được nàng chọn làm bồ ruột. Hôm nào
thích ai thì nàng rủ người đó đi khiêu vũ rồi về làm tình. Đôi khi hứng
nàng gọi hai gã về một lúc. Dĩ nhiên hai người được chọn phải là bạn
với nhau. Thu cấm không ai được ghen tuông vớ vẩn. Anh nào mới quen mà
tỏ ra vồ vập, săn đón là nàng quạt ngay. Nàng nói thẳng rất trắng
trợn:
- Anh chỉ là người tình một đêm của tôi mà thôi. Lý ra tôi có thể tìm
gặp anh vài lần nữa, nhưng nay anh lại tự động đến tìm tôi như thế này
thì tôi phải giã từ anh luôn. Vậy từ nay mình bái bai luôn nghe. Gặp
tôi ở đâu anh phải lảng đi chỗ khác, như vậy sẽ tốt cho cả hai người.
Đôi khi sau một đêm làm tình, sáng ra nàng bảo thẳng vào mặt anh kia:
- Anh chơi yếu lắm mà anh cũng không biết bú nữa. Vì cái mã ngoài của
anh mà tôi rủ anh về đêm qua. Tôi đâu có ngỡ anh yếu xìu như thế. Anh
chàng kia tiu nghỉu như mèo bị cắt tai, lủi thủi ra về. Từ đó mà Thu
bị thiên hạ đặt cho cái hỗn danh là "Thu tủ lạnh". Tuy nhiên đối với
bạn gái thì nàng thân mật, vui vẻ lắm. Nàng chơi thân với Lý Hoa và một
vài người nữa. Gặp nhau ở chỗ của Thu, họ đấu hót tưng bừng và kể cho
nhau nghe những cuộc du hí đi tìm khoái lạc. Và họ nói tục nghe lạnh
người. Đó là thói quen của cả bốn người. Trong bốn người của bộ tứ quí
ấy thì Hoa là kẻ ít đến họp nhất vì nàng quá bận rộn công việc, hai
nữa sợ phải nghe những chuyện mê ly của ba người kia. Ông chồng của
nàng đã trở thành bất lực, nàng đang thiếu đàn ông mà lại nghe họ kể
những vụ "chơi suốt đêm" thì nàng chỉ có nước điên lên mà chết! Hôm nay
sẵn dịp bỏ nhà đi hoang và vừa mới ngoại tình đêm qua nên Hoa cảm thấy
rất hứng thú để bọn quỷ cái đấu hót. Trong bọn thì Thu biết nhiều
chuyện cụp lạc nhất. Dễ hiểu là vì nàng đang ở trong building Cửu Long,
một nơi nổi tiếng. Tài tử, giai nhân dập dìu kéo đến cao ốc này.
Người thì đến tìm đào, kẻ đến gặp kép. Đào và kép cư ngụ trong cao ốc
này cũng cặp bồ với nhau. Cái mục làm tình ở đây không phải là chuyện
để mọi người xầm xì mà người ta chỉ thầm thì bàn tán khi không có ai
lảng vảng ở phòng A hay B Thu và Hoa về phòng được một lát thì bọn Chúc
và Phượng kéo đến Kẹo, mứt, bánh và trà được bày ra. Thu khơi mào:
- Ê, tụi bay biết không? Tuần trước tao vừa trúng số độc đắc!
- Thế hả? Bao nhiêu, chia cho bọn tao với. . . Cả bọn nhao nhao.
Thu cười ngặt nghẽo: "Không phải trúng số mà tao bắt được một con bò
lạc, mới có 18 tuổi, kép nhí! Nó chưa hề chơi bao giờ, còn nguyên xi.
Tao phải dạy nó từng chút, cũng hơi bực mình. Và nó lụp chụp lắm.
- Thế mày có dạy nó bú lồn không?
- Không! Nó nhát như thỏ đế. Vừa chơi vừa run mà bắt nó bú thì đến Tết
cũng chưa dám thực hành. Được cái bù lại là nó cứng lên nhanh lắm.
Lần đầu nó xịt xì dầu ra ngay khi cu nó vừa đút vào, nhưng chỉ 15 phút
sau là nó cứng trở lại. Lần thứ nhì đâu được chừng vài ba phút.
- Có tiến bộ đấy chứ? Nhưng nó đụ được mấy lần?
- Chơi cả đêm. Tao cũng không nhớ là mấy lần nữa. Nó khỏe lắm, còn
tao ra liên miên. Khí của nó và của tao hòa lẫn chảy ướt sũng cái khăn
trải giường. Tao bắt thằng bé phải lấy khăn chùi lồn đến mấy lần. Nó
làm công việc một cách trịnh trọng, bàn tay nâng niu ân cần, sợ làm
tao đau. Phượng cười ré lên:
- Sau này ra đời chắc có cơ nó trở thành một chuyên viên chùi lồn.
Chúc hỏi:
- Vậy ở đâu mà mày bắt được nó?
Thu cười rũ rượi:
- Nói vậy chứ không phải bò lạc thật sự đâu. Chẳng là tao gặp một kép
cũ. Nó nói nó có thằng em trai út, chưa biết gái là gì. Nó muốn giao
cho tao huấn luyện. Tao nhận lời ngay vì tao cũng tò mò muốn biết trai
tân nó như thế nào.
- Cu của nó có bự không?
- Không bự nhưng nó cứng như củi. Khi nó đụ tao, tao thấy sướng lắm, đã lắm mày ạ.
Phượng dụ Thu:
- Mày có thể hẹn nó lần nữa không? Cho tao hưởng cái sái nhì. Có khi nước nhì ngon hơn nước đầu. Cả bọn cười ngặt nghẽo.
Lý Hoa khoe:
- Còn tao đêm hôm qua vừa mới ngoại tình.
- Thế hả?- Cả ba nàng kiều nữ reo lên.
- Chớ sao? Cả năm nay tao chỉ có thủ dâm chứ có chơi cái nào đâu, nên đêm qua tao như được lên chín từng mây.
- Uả sao lạ vậy?Hơn một năm nay mà tên Long nó không đụ mày cái nào à?
Xạo. . .
Hoa trề môi: - Mốc xì! Nó bất lực từ lâu rồi. Tao không muốn cho tụi
bay biết đó thôi vì tao xấu hổ. Có chồng bất lực thì phải dấu, ai dám
khoe ra?
Thu nói, vẻ thương hại:
- Tội nghiệp không? Nhịn chơi cả hơn một năm nay. Nếu mày cho tao biết thì tao đã phát cho mày vô số kép già có, trẻ có. . .
Chúc tò mò:
- Thế hôm qua mày chơi thằng nào?
- Chín Tùng. Nó chơi dai lắm, đã lắm.
- Nó có biết cách bú lồn không?
- Sao không? Nó bú được lắm. Trông mặt nó điếm thế kia mà lại liếm hết
khí của tao mỗi lần tao ra. Tao cũng bú nó hai lần. Nó được tao nuốt
hết tinh khí thì sung sướng lắm.
Cả bọn lại cười ồ.
Phượng nói:
- Tao có biết tên Chín Tùng. Mày phải coi chừng những tên có vẻ điếm
đàng như hắn. Tụi nó đều là những thằng chỉ muốn lợi dụng đàn bà.
Lý Hoa nhún vai:
- Thây kệ, tao cần đàn ông để trả thù tên Long nên cho nó chơi đêm qua
thế thôi. Tao cũng xem nó như công cụ. Có thể tao sẽ còn gặp nó nữa
vì nó biết cách làm cho tao sướng.
Chúc cũng khoe thành tích:
- Cách nay vài tuần tao có gặp lại thằng bồ cũ. Lúc còn là sinh viên,
tao đã cho nó phá trinh. Nay gặp lại nó tao vẫn thích. Bởi vậy dù có
chồng con tao cũng lén đi chơi với nó hai lần. Tụi bay giữ kín chuyện
nghe. Thằng chồng tao ghen kinh khủng. Thu hỏi dò về bồ cũ của Chúc:
- Thế nó chơi có khá hơn hồi nó phá trinh mày không vậy?
Chúc cười cười, vênh mặt lên:
- Khá hơn nhiều chứ. Hồi nó phá trinh tao nó cũng có chút kinh nghiệm
rồi, nhưng so với bây giờ thì kém xa lắm. Bảy năm về trước nó không
biết bú, bây giờ nó bú rất kỹ thuật, lại đòi chơi kiểu 69. Nó biết
dùng mười ngón tay của nó đánh đàn trên ngực và hai cạnh sườn tao khiến
tao nứng lên ngay, không đợi nó bú hay thọc vào.
- Vì sao hồi ấy mày cho nó phá trinh mà rồi không lấy nó? Mày có thể kể cho bọn tao nghe nó phá trinh mày như thế nào không?
Chúc gật đầu, uống một tách trà rồi thong thả thuật lại:
- Dạo ấy nó theo đuổi tao sát nút. Ngày nào cũng đưa đón, thỉnh
thoảng lại mua tặng tao vài ba thứ. Nó xin tao ban ơn cho nó nhưng tao
cứ lần lữa từ chối. Sau cùng vì nó van xin tao ghê quá nên một hôm tao
cho nó cởi quần áo và cho nó sờ soạng hôn hít, không cho nó chơi. Lúc
ấy tao cũng nứng lắm, muốn cho nó nhưng lại tiếc rẻ cái màng trinh nên
thôi không cho. Tụi bay biết không, lúc ấy nó cũng cởi quần áo ra hết,
cu của nó ngóc lên cứng ngắc nhưng bị tao đẩy ra hoài nên đành chịu.
Tao thấy nó nứng quá không nỡ để cho nó thất vọng, bèn hỏi nó có cách
nào làm cho cu nó xìu xuống hay chăng? Nó liền năn ỉ bảo tao lấy tay
vuốt vuốt cu nó một chập là cu nó sẽ xìu xuống ngay.
- Nghĩa là kép bảo mày "xúc chai" cho nó?
- Lúc ấy tao mắc cỡ quá. Tự thửơ giờ tao có nắm cu đàn ông bao giờ.
Nhưng hôm ấy tao liều làm thử. Chỉ một lát là nó bắn tinh khí ra, chảy
xuống đầy tay tao. Mấy lần sau hẹn hò với nó tao không để cho nó dẫn
về phòng nó nữa. Một hôm nó bảo tao"Anh mới mượn được cuốn phim tám ly
và cái máy chiếu, em đến xem phim không?"Tao hỏi phim gì nó nói phim
Thụy Điển. Tò mò tao theo nó. Lúc ngồi chờ nó sửa soạn tao thấy trên bàn
có mấy miếng chocolate của Nhật Bổn, tao hỏi nó ăn được không, nó gật
đầu Lúc phim được chiếu lên tấm vải trắng công trên tường tao hốt hoảng
nhìn nó. Té ra đó là một cuốn phim con heo. Cảnh một cặp trai gái hôn
hít nhau rồi vật nhau xuống bãi cỏ. Tao muốn bảo nó tắt máy, vì tao sợ
khi xem phim tao sẽ nứng lên, nhưng tao chưa kịp nói thì bỗng thấy cơ
thể tao nóng ran, nhất là ở phía dưới âm hộ.
- Thế là mày mắc mưu nó rồi. Mấy miếng chocolate đó có chứa thuốc kích thích cực mạnh. Tao biết loại đó mà, ác liệt lắm.
- Lúc ấy tao đâu có biết gì về mấy miếng chocolate. Tao chỉ nghĩ là
nhìn cảnh thằng kép trong phim nó bú lồn con bồ nó nên tao nứng lên đó
thôi.
- Rồi sao nữa? Nó đè mày ra đụ liền à?
- Không nó galant lắm. Ôm tao hôn hít vuốt ve lâu lắm. Ký lạ là lúc đó
chính tao năng nỉ nó cởi quần áo tao ra như cảnh mà tao vừa thấy trong
phim. Nó cởi quần áo của nó nữa rồi ôm tao sờ soạng khắp nơi. Cuốn phim
đã dứt, máy đã tự động tắt. Nhưng tao chẳng cần coi thêm nữa. Bấy giờ
tao và thằng bồ tao cũng đang đóng phim chứ còn gì nữa. Kể đến đây,
Chúc cười lên hinh hích. Nàng nói:
- Tụi bay biết không vào lúc đó tao cảm tưởng người tao như nồi nước
nóng đang sôi, tao nứng quá, nứng quá sức tưởng tượng. Khi thằng bồ
vừa vuốt ve cái mu là tao đã chảy nước ra ngay, ra nhiều lắm.
Thu hỏi:
- Kép có cúi xuống bú mày không?
- Tao đã nói rồi. Dạo ấy nó chưa bú lồn, chỉ có mấy cái vuốt vuốt xoa
xoa mà tao đã phải lên tiếng van xin nó đút cu vào vì tao nứng quá,
nứng kinh khủng. Kép đút cu vào rồi tao mới ngừng năn nỉ. Thật ra lúc
nó đút cu vào tao cũng thấy đau nhưng tao nghiến răng chịu đựng cho nó
đâm lủng cái màng trinh. Có thế cơn nứng tao mới hạ xuống. Và đến lúc
đó tao mới cảm thấy đau rát!
- Mày ăn đến hai miếng chocolate Nhật Bổn mà sao không nứng như điên. Cả bọn lại rũ ra cười. Thu đưa ra một đề nghị hấp dẫn:
- Bọn tứ quái tụi mình bữa nào phải tổ chức một cái party độc đáo vừa
có mục nhảy đầm vừa có mục đớp hít, lại cómàn chơi hội đồng nữa. Tụi
bay có dám dự không?
Chúc nói:
- Chồng tao nó ghen lắm, tao chịu thua. Nó mà hay được nó sẽ giết tao.
Hoa và Phượng bằng lòng tham dự.
Thu tiết lộ:
- Tao đã từng tham dự party có màn bề hội đồng, đã lắm. Rồi tụi bay
sẽ mê ngay. Hoa nghe nói thích lắm. Vì nàng đang thèm chơi. Nàng cần truyen dong tinh nam hay
có nhiều đàn ông để trả thù ông chồng bất lực.
Phượng hỏi:
- Sẽ tổ chức ở đâu và gồm bao nhiêu cặp?
- Tao sẽ mượn một cái vila rất lớn. Hai vợ chồng chủ nhà cũng sẽ tham
dự cuộc chơi. Như vậy mình chỉ cần mời thêm vài ba cặp nữa, và dĩ nhiên
là phải tìm ba tên kép cho ba đứa mình.
Hoa ngây thơ hỏi:
- Thế trong màn bề hội đồng, các cặp có quyền thay đổi đào kép với nhau không?
Thu cười ngất:
- Mày khờ lắm. Đã bảo là bề hội đồng mà. Đào là của chung, kép muốn
chơi em nào thì em đó phải chơi, không có quyền từ chối biết chưa?
Nói chuyện một lát rồi cả bọn chia tay. Hoa ở lại ngủ chung với Thu.
Nàng dự định sẽ ở đây luôn nếu ông chồng không đến năn nỉ.
Sáng hôm sau Lý Hoa bảo Tám tài xế về báo cáo láo với ông Văn Long rằng
chẳng có người đàn ông nào vào phòng làm việc của bà chủ và như vậy sự
rình mò chỉ là chuyện phí công vô ích. Ông Văn Long nghĩ ngợi giây lát
rồi quyết định bảo thằng Tám ngưng đi dò xét vợ ông ta, và ông bảo
thằng Tám tiếp tục lái xe cho ông như thường lệ. Tuy ban ngày Tám tài
xế lái xe cho ông Văn Long nhưng ban đêm nó phải đến binh-đinh Cửu Long
để ngủ tại phòng của bà chủ vì Lý Hoa dọa nó rằng:
- Lúc nào cũng có thám tử, cảnh sát theo dõi em. Vậy tốt hơn em dừng
có về nhà. Tối đến chỗ chị ngủ, ông cò biết em ngủ ở chỗ chị thì sẽ để
cho em yên thân. Tám tài xế nghe lời. Nó sợ bị mời về Cục cảnh sát
vào lúc nửa đêm thì khổ. Lý Hoa cũng dặn nó đừng về nhà ăn uống gì cả,
nàng sẽ dắt nó đi ăn mỗi buổi tối. Hôm sau thằng tám đến căn phòng nơi
mà nó đã ngủ với bà chủ hôm trước. Ra mở cửa cho nó không phải là bà
chủ mà là một phụ nữ khác. Bà này đẹp hơn bà chủ, sức dầu thơm ngào
ngạt. Tám khựng lại, nó hỏi:
- Dạ thưa bà, em có hẹn với bà chủ của em tại căn phòng này. Đúng là số phòng 1A đây mà.
- Bà chủ em tên gì?
- Dạ. . . bà Văn Long.
- Phải rồi. Bà chủ em đến ở chung với chị. Bà đi có việc, em đợi một
lát. Tám bước vào ngồi nơi ghế ở trong phòng khách. Nó lấy làm lạ.
Tuy bà chủ nói bà ở nhờ phòng một người bạn nhưng đêm hôm trước lúc nó
ngủ ở đây sao không thấy bà này. Chắc bà này là chủ căn phòng. Bỗng bà
kia, tức là Thu, bạn Lý Hoa hỏi thằng Tám:
- Chị nghe nói em có biệt tài đấm bóp phải không? Tám ấp úng:
- Dạ dạ thì em cũng đấm tàm tạm vậy thôi. Nghề của em là tài xế, em
chỉ đấm bóp chơi chơi thôi chớ đâu phải thợ tẩm quất thứ thiệt. Nói
xong thằng Tám cười ngượng ngập.
- Uả, chị nghe chị Lý Hoa nói em đấm nghề lắm kia mà. Thôi đừng có dấu
nghề. Lát nữa đi ăn xong về chị sẽ nhờ em đấy. Tám hơi lo ngại. Sao
bà chủ giới thiệu ẩu vậy kìa! Mình đâu có phải thợ đấm bóp. Bây giờ,
à, tối nay bà này bắt mình đấm rồi bà chủ bắt mình đấm nữa, chắc là
mỏi tay chết luôn. Nó đang nghĩ ngợi thì Thu bảo nó:
- Em cứ ngồi đây đợi chị Lý Hoa, à quên bà Văn Long về để cùng đi chợ
Cũ ăn cơm. Chị vào tắm cho nó mát đã. Thu vào nhà tắm, nàng để cửa mở
và vọng ra:
- Chị nghe nói em đã có bồ. Chị muốn nghe em kể chuyện về con bồ của em
được không? Em cứ ngồi đó nói to lên, chị ở trong này nghe rõ lắm.
Thằng Tám nghĩ: mấy bà này kỳ quá, cứ muốn mình kể chuyện bồ bịch của
mình cho mấy bả nghe. Có tiếng Thu tằng hắng trong phòng tắm:
- Em không muốn kể hả. Không sao. Tám sợ bà bạn của bà chủ phật lòng nói nhanh:
- Dạ thưa bà, chuyện con bồ của em có gì đâu mà kể. Nó đi bán chè
thưng, không có chưng diện gì hết. Nói tới đây Tám ngước lên nhìn tấm
kiếng lớn treo nơi vách. Nó giật mình khi thấy bà chủ nhà đang ở truồng
đứng trong phòng tắm, chờ nước chảy đầy bồn. Nó nhận thấy bà này đẹp
ác. Đẹp hơn bà chủ nó là cái chắc. Ngực bà to hơn, chân bà dài hơn,
còn cái mu thì cũng cao hơn mu của bà chủ, nhiều lông hơn và lông dài
hơn. Tám say sưa nhìn vào tấm kiếng cho tới khi Thu bước vào bồn tắm,
khuất dạng. Nó thở phào, nói thầm: mấy bà nhà giàu này chẳng cần giữ ý
tứ gì cả. Treo một tấm kiếng to tổ bố như thế kia ở vào vị trí có thể
phản chiếu tất cả những gì trong phòng tắm đã là chuyện lạ, rồi vào
phòng tắm mà chẳng cần đóng cửa, lại là sự lạ khác. Họ làm như cái sự
họ cởi truồng nó chẳng khác gì lúc họ mặc đầy đủ quần áo. Còn cái bà
chủ của nó thật kỳ. Bỗng dưng cho nó chơi đã đời, chẳng mắc cỡ gì cả.
Mai mốt bà ta hết giận chồng, về nhà trở lại, không biết bà ấy sẽ đối
xử với nó ra sao. Chưa biết chừng bả sẽ đuổi nó đi để tránh nó mách
với ông Văn Long về cái vụ nó ngủ với bà? Nghĩ tới đây, Tám thở dài
ngao ngán. Nhìn vào tấm kiếng, lại thấy hiện ra bà bạn của bà chủ nó.
Tám ngẩn ngơ đứng nhìn bà này đứng lau mình. Bỗng nó nghe bà ta gọi
nó:
- Em Tám à.
-Dạ bà biểu chi.
- Chị vào nhà tắm mà quên lấy theo đồ sạch. Chị đã để sẵn những quần áo
mà chị định đem vào đây để mặc sau khi tắm mà rồi quên mất. Những thứ
ấy chị treo ở cái mắc áo, sát tấm kiếng nơi vách đó. Em ôm hết vào đây
giùm cho chị. Tám dạ dạ. Nó tiến lại gần bên tấm kiếng lớn. Hình ảnh
bà nọ hiện ra trong ấy rõ mồn một vì đèn trong buồng tắm được vặn sáng
choang. Nó ôm cái áo lót, cái quần lót và áo đầm treo nơi mắc áo.
Xong nó rón rén đến sát cửa phòng tắm cầm mớ quần áo đưa vào, trong khi
nó vẫn đứng ngoài.
- Dạ áo quần đây thưa bà.
- Uả sao em không đem vô đây mà lại đứng nơi cửa như thế. Chị nhờ em
đem vào mà. Có gì mà em ngại. Tám đành bước vào. Thu đứng giữa phòng
tắm, hai tay chống vào cạnh sườn, người hơi ngả về phía sau. Nhìn thấy
nàng trong kiếng là một chuyện nhưng nhìn thấy nàng bằng xương, bằng
thịt đứng đây khiến thằng Tám hơi ngượng. Lúc nó trao mớ quần áo cho
Thu thì nó nhìn xuống đất, nhưng nó liếc nhìn cái mu với mớ lông đen
mọc lên sát bụng dưới. Nó nói thầm: bà này nhiều lông quá. Thu bảo
thằng Tám treo quần áo ở cái móc áo ở trên tường, nó làm xong, nàng
bảo nó:
- Em Tám lấy hộp phấn thoa ở trên bàn kia, em rốc ra tay rồi xoa lên
lưng giùm chị, xoa đều khắp lưng. Tám lặng lẽ làm theo điều Thu sai
nó. Khi nó đã xoa hết cái lưng Tám đứng dậy mặt nó đỏ như trái gấc.
Thu cười cười, nàng lại trêu chọc nó:
- Em đứng đó, đợi chị mặc đồ xong chị sẽ nhờ em cài giùm chị mấy cái
nút áo đầm ở phía sau lưng. Tám cúi mặt xuống, lí nhí dạ dạ. Thu vừa
mặc quần áo vừa liếc nhìn để dò phản ứng của thằng Tám. Nàng mặc cái áo
nịt vú vào, chìa lưng ra để thằng Tám gài cái móc sau lưng. Xong nàng
không mặc quần áo vội. Nàng với tay lấy chai dầu thơm trên bàn phấn,
cầm nó xịt xịt vào cái mu. Khi lông mu đã ướt đẫm nước hoa, nàng lấy
tay xoa đều lên mớ lông. Rồi Thu mới mặc quần lót. Khi cái áo đầm được
mặc vài, lại một màn cài nút ở sau lưng. Sau đó Thu nhoẻn miệng cười,
lấy một ngón tay quẹt vào má thằng Tám:
- Để mình đi ăn đã rồi lát nữa về chị sẽ xem xét cái đồ nghề của em.
Thằng Tám ngượng muốn chết, ác nỗi cu nó không chịu xìu xuống, mà nó
cũng chẳng biết làm sao. Có tiếng chìa khóa tra vào cửa ở phía ngoài.
Thu hỏi vọng ra:
- Mày đó hả Hoa? Về trễ vậy, tao đợi mày sốt cả ruột. Lý Hoa ôm một
gói đồ vào, quăng cái gói ngay ghế sôfa. Nàng đã thấy thằng Tám. Liếc
xuống hạ bộ nó nàng biết ngay nó đang nứng. Lý Hoa cười ngất: - Mày
làm sao mà em Tám nó cứ cúi gầm mặt xuống vậy hả Thu? Mày có la rầy,
đánh đập gì nó không. Tội nghiệp thằng em tài xế của tao quá. Nó có
tội gì vậy? Đến lượt Thu cười rũ:
- Tao đâu có làm gì nó, mày thử hỏi nó coi. Nó đang lên cơn động cỡn
nên mắc cỡ cúi mặt xuống vậy thôi. Chẳng có ai làm gì nó cả. Phải vậy
không em Tám? Thằng Tám muốn độn thổ. Cái của nợ của nó sao mà dựng lên
lâu quá, làm sao cho nó xìu xuống bây giờ? Lý Hoa đưa ra đề nghị:
- Hay là bây giờ tao chiên trứng gà với dăm bông, ba đứa mình ăn cho đỡ đói đã. Nói tới đây nàng nháy mắt với Thu:
- Ăn xong trứng gà chiên với bánh mì mày chịu khó làm mát xa cho em Tám
để của nó xìu xuống. Lúc ấy mình mới kéo nhau ra đường được chứ Thu
đồng ý:
- Có lý, mày làm trứng gà chiên đi. Để tao săn sóc em Tám một chút cho
nó bớt khó chịu trong người. Tao và em Tám sẽ ăn sau. Thằng Tám chưa
kịp phản đối tiếng nào thì Thu đã dắt tay nó về phía giường ngủ. Nàng
bảo nó:
- Em cởi hết quần áo ra. Thằng Tám mắc cỡ muốn chết. Tuy nhiên nó vẫn
làm theo lệnh của Thu. Trong khi thằng Tám cởi đồ thì Thu cũng lẹ làng
cởi áo đầm ra. Thu nói với Lý Hoa: