Thắng uể oải ngẩng đầu lên nhìn qua cửa sổ ra khu
vườn trống cằn cỗi đang nằm im lìm dưới cái nắng hè
chói chang của miền bắc Texas. Một vài cuộn cỏ khô
lăn nhẹ xào xạc càng tăng vẻ tỉnh lặng của một làng
nhỏ. Quyển sách bệnh lý Harrison dầy cộm mở trước mặt.
Anh thấy tất cả cái chán ngán phải quay trở lại với sách vở,
cũng chỉ vì miếng cơm manh áo!
Mới cách đây chưa đầy 4 tháng, Thẳng chạy theo hạm đội đồn trú
tại Sơn Trà, Đà Nẳng rút về Nam, cuối cùng tái phối trí tại
Vũng Tàu.
Bệnh xá Hải quan anh chưa kịp thiết lập thì lại di
tản đi Subic Bay, rồi sau đó đi Guam bằng C-130 của
MAC cuối cùng tạm dừng chân ở trại tị nạn Fort
Chaffee. Nơi đây anh gặp gia đình Lập, bạn học cũ hồi
còn ở Petrus Ký. Lên đại học thì mỗi người một ngã,
thắng vào quan y, Lập đi Võ-bị Dalat. Tuy vậy họ vẫn
thường xuyên liên lạc với nhau. Ngày Lập cưới Quỳnh Tiên,
Thắng đã đi phù rể. Lần này gặp lại nhau, họ bàn sẽ cùng chờ
một hội thiện nguyện bảo trợ cho cả ba người cho có bạn
trong lúc lưu lạc nơi đất khách quê người. Đầu tháng
6/75 gia đình Lập và Thắng xuất trại. Một làng nhỏ
500 dân ở Sherman bảo trợ cho Thắng về đây học lại để
sau này mổ một phòng mạch giúp dân làng. Căn nhà
Thắng cho ở miễn phí một năm. Lập cũng nhờ sự giúp đỡ
tích cực của dân làng nên có việc ở hãng làm thực phẩm
đóng hợp Campell phía Bắc sông Hồng, một địa danh mà Lập và
Thắng quen gọi đùa để chỉ con sông Red River chảy giữa Texas
và Oklahoma. Thắng cũng được mấy ông bác sĩ làng bên
tặng cho một ít sách bệnh lý để ôn luyện. Riêng Quỳnh
Tiên, vợ Lập, tuy là một dược sĩ ở Saigon nhưng Anh
ngữ rất lờ mờ nên cần học cái ngôn ngữ mới trước khi
nghĩ đến chuyện đi làm.
Những tuần mới tới đây, Lập được người làng đưa đi
nhiều nơi xin việc. Thắng và Quỳnh Tiên bận thu xếp
nhà cửa nên càng có dịp thân mật với nhau hơn. Nàng
vốn là bạn rất thân của Quỳnh Dao em ruột Thắng, nên
nàng coi thắng như anh ruột mình. Nhất là Thắng lại
là một bác sĩ có thể trả lời cho nàng một thắc mắc
lớn vẫn ám ảnh từ hồi lập gia đình với Lập tới nay. Dạo
còn ở Saigon, vì công việc bận rộn làm ăn buôn bán nên cái ám
ảnh đó bị tạm quên đi. Nàng chỉ có hai nhỏ bạn thân thiết là
Bích Huyền và Quỳnh Dao. Nhưng đến khi lên Đại học
thì Bích Huyền lập gia đình ngay rồi theo chồng ra
Nha Trang. Còn Quỳnh Dao được bố mẹ gửi đi Pháp du
học. Những bạn mới ở Dược chỉ là bạn học chứ không có
cái thân thiết của bảy nằm trung học hồi xưa. Thành
ra Quỳnh Tiên không còn ai để tâm sự về cái bí mật từ
hội lấy Lập lúc đang học năm thứ ba được. Thắng cũng mê
Quỳnh Tiên nhưng không tích cực trong việc tán tỉnh nên Lập đã
cưới nàng. Lập là người đàn ông duy nhất đã cho nàng biết
thế nào là đời sống tình dục. Nhưng sau khi lập gia
đình cả năm mà chả có triệu chứng thụ thai Quỳnh Tiên
đâm ra thắc mắc không biết bộ phận tình dục của
chồng mình có bình thường hay không?
Thà có Bích Huyền, ở đây thì nàng còn có thể hỏi dò
xem kích thước con cu của chồng nó ra sao để còn so
sánh với chồng mình. Thêm một điều nữa là nàng không
thấy hai hòn trứng dái của chồng đâu cả, trong khi
đứa con trai ba tuổi của bà chị đã thấy rõ lủng lẳng,
hai hòn đậu nhỏ rồi. Nàng hỏi Lập thì được bảo là
hai hòn dái nằm trong bụng. Cái bìu dái của Lập được
thì đẹp tựa phần da thịt hai bên cửa mình nàng. Lông ở góc cua
rất thưa ngắn. Chính con cu khi cứng lên dài ngang với ngón
tay út nàng. Quỳnh Tiên cũng không rõ như thế có phải
là bình thường hay không? Nhưng thắc mắc này từ hồi ở
chung với Thắng tại Texax đã khơi dậy một mối nghi
ngờ là bộ phận sinh dục của Lập không bình thường như
nàng vẫn nghĩ. Lý do là đôi khi nàng vô tình chạm
phải chỗ kín hay thoáng nhìn thấy chỗ kín của Thắng.
Lần đầu tiên, cách nay chừng một tháng trong lúc
Quỳnh Tiên kiểng chân lên xếp bát đĩa vào một ngăn tủ
cao thì suýt tuột tay để rout, may có Thắng trông
thấh nên đỡ kịp. Anh đứng sát sau lưng nàng, hai tay
vươn cao lên khỏi đầu để đỡ chồng đĩa nặng. Con cặc
anh ịn sát vào phần trên mông nàng trong bộ đồ ngủ,
Thắng cũng chỉ có một cái quần tây cụt bằng hàng bông
mỏng, bèn trong lại không bận sì líp, nên nàng cảm thấy như có
một cây súc sích đang áp lấy mông đít mình. Sự cọ xát này dù
chỉ kéo dài có mấy giây đồng hồ, nhưng nàng cũng cảm
thấy một luồng hơi nóng dâng lên trong xương sống,
hai chân nàng như muốn sụm xuống. Mấy ngày sau đó
nhân dịp sửa lại cái bàn cũ Thắng ngồi xổm dưới gầm
bàn mặt ngửng lên chăm chú vào mấy con vít bắt từ
chân bàn vào mặt dưới gầm bàn. Anh không dè đã để lòi
ra một nửa cái bìu dái đỏ hồng với một hòn trứng dái to
như quả trứng gà ra ngoài ống quần. Quỳnh Tiên đương lúi húi
nhặt mấy cái vònt treo màn cửa đánh rout lăn lóc gần đấy
được dịp nhìn no mắt viên ngọc quý của đàn ông mà
chồng đã nói dối là nằm trong bụng. Tim nàïng đập dữ
dội trong lòng ngực tưởng chừng muốn nghẹt thở trong
khi nườc lồn hình như đang ứa tràn trề trong quần.
Qua hai lần đụng chạm như thế, lần đầu Thắng ịn con
cu vào mông, lần thứ nhì được nhìn hòn ngọc hành
trong cái bì dái lòi ra ngoài ống quần nàng cũng đủ
thông minh để cảm thấy một sự khác biệt giữa chồng
mình và Thắng. Nàng thấy cần phải điều tra thêm chi
tiết nhưng kín đáo xem cái bửu bối của Thắng nó "cây
dài, đầu lớn" ra truyen dong tinh nam hay làm sao. Nàng thường có những cử chỉ săn
sóc đến anh như mang nước vào phòng lúc Thắng đang học bài rồi
rón rén đi ra. Có lần bạo hơn nàng để chân trần để lên
chân anh trong lúc ăn trưa mà anh cũng không có phản
ứng rút chân lại. Có lần trong một lúc ăn tráng miệng
buổi tối có cả Lập, nàng đã bóc vỏ chuối tuột ra đến
một nửa rồi ngậm đầu chuối vào miệng mà không chịu
cắn ngay lại còn kín đáo liếc nhìn Thắng như thầm nói
"Anh có muốn em bú cu anh hay không?" Dù sao Thắng
cũng không dám quả quyết là nàng có tình ý với anh mà
chỉ nghĩ là nàng muốn trêu chọc mình.
Những lần Thắng tắm xong Quỳnh Tiên hay lấy cớ vào
phòng tắm để dọn dẹp nàng thường phải nhặt những sợi
lông đen nhánh rơi rớt trong bồn tắm, có khi dính cả
vào bánh xà phòng. Những sợi lông này rất dài hơi
cong queo, Quỳnh Tiên tò mò lấy thước đo thì thấy dài
từ 10 đến 12 phân tây. Những sợi lông của Lập chỉ dài chừng 3
phân tây là cùng Quỳnh Tiên cũng biết đích xác là những sợi
lông ấy của nàng chứ không phải là tó vì nó cứng hơn
lại có góc cạnh chứ không tròn như tóc. Nàng cũng có
thói quen giặt giũ quần áo vào buổi sáng để kịp phơi
nắng. Thông thường quần áo dơ của cả nhà đều liệng
chung vào một cái sọt mây để trong phòng tắm. Nhưng
có một lần nàng vào phòng Thắng lúc anh còn ngủ thì
thấy chiếc quần xì lớn liệng dưới đất nàng bèn dón dén
nhặ lên để mang ra ngoài dặt một thể Nàng tò mò quan sát cái
quần thì thấy mặt trước quần còn ướt, lộn trái cái quần ra thì
thấy những miếng nhỏ như thạch trắng, dính bám vào
phần quần ướt đó. Nàng ghé sát mũi ngửi thì thấy
không phải là nước tiểu mà lại có mùi nồng rất kích
thích. Nàng biết đây là tinh khí của Thắng, thè lưỡi
liếm thì thấy vị rất nhạt nhẽo. So với tinh khí của
chồng nàng thì tinh dịch của Thắng đặc hơn nhiều. Sở
dĩ nàng biết tinh dịch của chồng loãng như nước lã vì con
chim của Lập ngắn và nhỏ, lúc cứng lên chỉ dài chừng năm phân,
phần cu đút vào âm hộ chỉ chừng ba phân mà sức xịt lại
yếu nên tinh khí chảy ra ngoài cửa mình hết. Nước
tinh dịch này không những đã loãng như nước mà lại
còn không dính. Nay được dịp quan sát tận mắt và tận
miệng tinh dịch của Thắng, nàng chợt thấy loé lên
trong trí mình một khám phá mới: chất nước của Lập
chỉ là nước tiết ra từ nhiếp hộ tuyến thôi. Hơn nữa trứng
dái của chồng mình đã bị teo từ nhỏ nên không còn tác dụng của
một tuyến hỗn hợp nội tiết và ngoại tiết nữa, nội tiết
tức là tiết ra kích thích tố nam để làm cho người đàn
ông có nam tính như lông nhiều cu dài và mập; ngoại
tiết tức là sản xuất ra tinh trùng. Chính chất tinh
dịch trong có chứa tinh trùng mới làm cho chất này
đặc sánh, chất nước ở nhiếp hộ tuyến chỉ cố pha loãng
tinh dịch mà thôi.
Từ hôm nhà thờ cho một cái máy may cũ thì Quỳnh Tiên
quay ra sửa chữa quần áo cũ do dân làng thu góp tặng
cho. Vì Thắng và Lập cao xấp xỉ bằng nhau nên nàng
lôi Thắng ra đo kích thước. Thay vì nếu cứ mặc quần
Tây cụt như thường lệ thì việc đo quần áo rất dễ lên
đến đũng, chiều dài đũng quần thì đo từ thắt lưng
xuống đến đũng quần. Hôm Thắng được nàng lôi ra đẻ đo
kích thước thì nhằm đúng ngay anh đương mặc một bộ đồ pyjama
rộng thùng thình. Để đo kích thước ống quần, nàng bắt Thắng
đứng dạn chân ra, trong khinàng ngồi xổm trước mặt anh;
tay trái giữ một đầu cái thước dây đi lên dọc theo
phía trong bắp đùi rồi đến háng cho đến khi mu bàn
tay nàng chạm vào bìu dái của Thắng kiến anh hết sức
nhột nhạt hai hòn trứng dái muốn thót vào trong bụng.
Đến giai đoạn đó đũng quần Thắng vẫn phải đứng dạng
chân ra như cũ. Quỳnh Tiên đứng bên phải anh, người
hơi cúi xuống tay trái cầm một đầu thước giây giữ ở khoảng
giữa thắt lưng anh, tay kia cầm phần thước giây còn lại di
chuyển từ phíd sau mông đít luôn dưới đũng quần hướng về
phía trước bụng. Trong khi di chuyển bàn tay phải dọc
theo cái thước, bàn tay trái phải vuốt nhẹ vào cái
bìu dái mà lần này thì không còn chuyện đụng bằng mu
bàn tay nữa mà là vuốt nhẹ bằng chính lòng bàn tay.
Thắng tuy mang tiếng là mặc quần áo ngủ cẩn thận
nhưng lại không có quần lót nên Quỳnh Tiên có thể sờ
rõ cái bìu dái với hai hòn trứng dái; mặc dù nàng chưa có
can đảm mà dùng ngón tay nắn thử xem nó hình thù đích thực ra
sao, nhưng có điều hiển nhiên là chồng mình thiếu cái này.
Nàng cũng ước lượng là nó to như trứng chim cút lớn
vậy. Ngay khi Quỳnh Tiên chạm vào hai hòn trứng dái,
thì người Thắng như cứng lại không còn tự thủ được
nữa cả con cặc dài như một cán cờ dựng đứng lên đâm
thẳng về phía trước. Cũng vừa lúc đó bàn tay phải
nàng trên lộ trình từ dưới háng đi ngược lên phía
bụng anh sau khi phớt qua cái bìu dái vừa trờ tới. Một phần vì
lòng bàn tay "vì ngón trỏ và ngón tay cái hãy còn đang cầm cái
thước giây" chạm ngay vào phần bụng và mặt dưới đầu
cặc.
Quỳnh Tiên giật mình nhìn xuống thấy cái đầu cu đỏ
hồng, bóng loáng nước dâm nổi bật qua lớp vải quần bị
thấm nước đã trở thành trong suốt như giấy bóng
kính! Nàng rụng rời cả tay chân đ1nh rơi cái thước
giây xuống đất.
Nàng vội cúi xuống nhặt lên nhưng vì còn đứng sát bên
hông Thắng nên má trái nàng lại chạm vào đầu con cặc
ướt ấy. Nàng cảm táh6y cái đầu cặc của Thắng mềm mà
lại cứng, tròn nhẫy những nước dâm. Điều nàng xúc
động nhất là từ hồi lấy chồng chỉ biết con chim bé
xíu của chồng, bây giờ nàng mới biết là con cặc cua
Thắng lớn hơn gấp bội. Nàng chạy vội ra khỏi phòng
Thắng nói vói lại: "Thôi trễ rồi, phải đi làm cơm chiều!"
Tuần lễ sau đó Thắng đi chợ với Quỳnh Tiên. Khi về
đến nhà nàng mới biết là quên chìa khoá, mà Thắng thì
còn đưng bưng túi đồ ăn nặng, nếu khom lưng đặt túi
đồ ăn xuống thì trái cây trong túi sẽ vương vãi tứ
tung, phải mất công nhặt. Thắng bèn bảo nàng lấy giùm
chìa khoá trong túi quần tây đang mặc. Túi quần tây
đằng trước phía tay mắt lại sâu, quần lại hơi rộng vì
đồ bố thì chừa sửa lại nên khi nàng đứng sau lưng anh thọc bàn
tay phải vào để lấy chìa khoá nhưng tìm không thấy nên phải
khoắng ra tứ phía... vô tình đã ch5m vào bửu bối của
Thắng. Tuy nhiên vì anh chàng còn mặc quần lót bên
trong nên nàng chỉ cảm thấy đó là một đùm rất bự
chiếm đầu một lòng bàn tay vì nàng đã tò mò vuốt nhẹ
lên cái bửu bối đó. Chiều dài của cái xúc xích thiên
tạo đó tuy còn ở trong trạng thái bình thường cũng
dài hơn chiều ngan của lòng bàn tay nàng. Cả hai người
đều giật mình nhưng vì không ai nhìn thấy mặt ai, nên cũng đỡ
ngượng. Thắng vội xin lỗi:
- Ấy quên, chìa khoá ở túi sau!
Rồi anh ỡm ờ nói tiếp:
- Chìa khoá phía trước dùng để mở cái khác!
Từ những khám phá về con cặc của Thắng với hòn trứng
dái bằng mắt, bằng mu bàn tay, rồi đến một phần lòng
bàn tay, từ cái khứu giác hôi nồng của tinh dịch, cái
vị giác của chất tinh tuý the the này Quỳnh Tiên ao
ước một ngày nào đó được nhìn tận mắt, sờ vuốt bằng
hai tay, nếm tận miệng, cả miệng ngang lần miệng dọc
cái bửu vật đó. nàng nghĩ cần phải triển lãm "hàng
họ" của mình trước xem anh chàng phản ứng thế nào.