Chiếc xe Jeep nhà binh thắng cái "két" đỗ trước tiệm tạp hoá thật lớn
của mẹ tôi ở đường Bác Cổ. Hai sĩ quan Pháp ăn mặt chỉnh tề, bước vào
tiện. Dì Khang em mẹ, bước ra, bắt tay chào, nói líu lo với hai sĩ quan
cấp tá đó. Họ đến đặt mua hàng như rượu chát, bơ , sữa, đồ lê gim,
v.v.., cần thiết cho trại binh của họ đóng ở Thụy Khê.
Cửa Hàng này của mẹ tôi đáng lý phải đóng cửa vì ế ẩm. Bỗng đột nhiên
nhờ quân đội viễn chinh Pháp tràn đến Hà Nội, nó trở nên phồn thịnh,
đông đúc như ngoài chợ. Một phần nhờ mẹ tôi nhập cảng đủ loại nhu yếu
cần thiết cho quân đội. Phần khác, nhờ tài giao thiệp buôn bán khéo léo
của hai chị em: mẹ tôi và dì Khang. Cửa hàng tạp hoá to lớn này vừa là
nơi buôn bán thực phẩm cho lính Pháp , và cũng là nơi đến uống rượu,
uống cà phê của những quan lớn từ cấp tá trở lên. Sau giờ học ở trường,
tôi thường được chú Tài xế chở về đây, nói là để phụ với mẹ buôn bán
nhưng kỳ thật là để tôi quan sát vài điều bất thường về Tình Yêu của dì
Khang và của cả mẹ tôi. Dĩ nhiên là với những sĩ quan đẹp trai, to lớn,
da trắng.
Tôi là con gái Út. Nhưng đã mười tám tuổi. Chả hiểu sao, cả nhà tôi từ
bố, mẹ đến các chị đều xem tôi như một trẻ con mối lớn, không biết
gì.... Trong khi, hình như tôi đã hiểu, và biết chẳng còn một việc nào
của người Lớn. Có lẽ tại tác người nhỏ nhắn của tôi. Tại bộ đồng phục
đầm: Jupe màu xanh, áo trắng, ở ngoài choàng thêm một áo len cũng màu
xanh. Chân đi đôi giày đen, vớ trắng... Tôi rất ít nói. Bản tính trầm tư
đó của tôi, chợt hiện lên từ năm tôi mới mười hai tuổi, cái tuổi bắt
đầu có kinh, và lông lồn đã mọc. Hai vú thì chỉ mới chớm lồi lên nho
nhỏ. Đó chỉ là hình thức bên ngoài. Còn bên trong? Tâm hồn tôi xáo trộn,
giao động dữ dội. Nhất là sức tưởng tượng phong phú, đã làm tôi ngất
ngư, mệt lả....
Tôi thích nghe nhạc tình. Thích đọc tiểu thuyết lãng mạn, thích nhìn
những đôi nhân tình đi trên đường phố Hà Nội, nhất là được nhìn dì Khang
hay mẹ tôi nói chuyện lả lơi, đưa đẩy với những sĩ quan người Pháp. Tôi
không biết có phải là cách chiêu đãi cần thiết để hai bà có thêm khách,
bán giá cao. Hay đó là ... sự bộc bộ "đĩ thoả" để hai bà chài thêm
những nhân tình???
Tôi im lặng theo dõi, ngầm lén quan sát. Bố tôi, cũng như doing Khang,
có lẽ hoàn toàn chẳng biết tí gì đang xảy ra. Dượng Khang làm công chức ở
Toà Khâm Sứ. Sáng cắp ô đi, tối cắp ô về. Ông không thì giờ, hay chẳng
có chút nghi ngờ gì về bà bợ đang ngoại tình, mà ngoại tình với những sĩ
quan Pháp. Còn bố tôi? Mỗi tháng ông phải đi Tuyên Quang, hay lên mạn
ngược lùng mua trà cho đầy mấy xe cam nhông, xong mang về Hà Nội bán lại
cho các hãng chế trà. Mỗi chuyến ông đi, phải mất từ mười đến mười lăm
ngày, là thường. Đó là cơ hội bằng vàng để mẹ tôi tự do như cánh chim...
Cũng nhờ chẳng ai thèm để ý tôi đã "lớn", mà nhất cử nhất động của hai
bà đều lọt vào mắt "thơ ngây" của tôi. Không phải tôi theo dõi, rình rập
để mét lại với doing Khang hay bố, nhưng là để cho riêng tôi thoả mãn
sự tò mò, nhất là để thoả mãn những thèm khát tình dục đã chớm có từ năm
mười hai tuổi. Nghe có ghê gớm không? Có kinh thiên động địa không?
Nhưng đó là sự thật trăm phần trăm, đợi đến bây giờ, tôi mới dám viết
lên những trang giấy này.
Tôi để ý, biết trên gác tiệm thực phẩm này có đến ba cái phòng, được
trang bị máy lạnh, giường ngủ hơi sang trọng. Để làm gì? Có khi nào mẹ
hay dì Khang ở lại qua đêm. Cũng chẳng phải để cho nhân viên trú ngụ.
Thế thì ba cái phòng ngủ này chắc chắn phải được dùng vào những mụch
đích thầm kín. Thầm kín, vì cả hai, mẹ tôi và dì Khang đều là đàn bà có
chồng...
Một hôm, chú tài xế đưa tôi lại cửa hàng. Tôi không thấy dì Khang quanh
đó như thường ngày để phụ với mẹ tôi buôn bán. Chỉ có hai cô người Tàu,
và một anh công nhân khuân vác. Tôi hỏi:
- Mẹ, dì Khang đâu, con không thấy?
- Ơ .... Ơ ... dì ấy ... giúp mẹ đi giao hàng...trong đồn Hà Nam... có
gì không con? Muốn ăn gì nói mẹ bảo chúng nó chạy qua Hiệu Cẩm Xướng mua
cho. Hoành thánh tôm nhé??
- Thưa mẹ con hãy còn no... Con muốn ngủ trưa một lát.... Chiều đi đánh vũ cầu...
- Ừ, nếu muốn ngủ trưa thì ...thì ...cứ lên gác mà nghỉ....muốn mấy giờ
dậy, mẹ sẽ cho người lên đánh thức. Hễ đói bụng là bảo mẹ nhé . Đi đi
con...
Mẹ tôi hoàn toàn không biết mục đích "đòi ngủ trửa" của tôi. Tôi muốn có
cơ hội vào một trong những phòng trang bị tối tân trên gác, để xem cuốn
"Ái Tình Gửu Giám" tôi vừa được con bạn cho mượn. Lúc ngồi trên xe từ
trường về, tôi mới đọc loáng thoáng có mấy trang đầu, mà đã hấp dẫn và
lôi cuốn dữ dội. Bạn tôi bảo đọc xong cuốn này, thế nào tôk cũng phải
tìm cho mình một thằng bồ. Nếu không, không tài ngào ngủ được vào ban
đêm...
Tôi giấu cuốn sách trong người, rồi từ từ bước lên gác. Mẹ tôi không thể
nào biết được con gái út của bà đã biết đọc sách dâm của người lớn. Tôi
đã lén đọc "Bảy đêm khoái lạc," "Thâm cung bí sử", "Những nhân tình trẻ
của Từ Hi Thái Hậu"... Mỗi lần đọc một cuốn, tôi "lớn" thêm mấy tuổi.
Lẽ tất nhiên những cuốn sách đó đã dạy tôi những kinh nghiệm tình dục
thật táo bạo, những cách thủ dâm mà chưa chắc dì Khang hay mẹ tôi đã thử
qua.
Lên gác xong, tôi thấy căn thứ nhì đóng cửa. Chỉ còn hai gian. Tôi bước
vào gian thứ nhất, bật đèn, bật máy lạnh. Tôi đi toilet xong, nhảy lên
giường nệm được trải ra trắng tinh, nằm xuống, bắt đầu dọc tiếp trang ba
dở dang. Đang say sưa chăm chú đến trang năm, thì tôi bỗng nghe bức
tường gỗ bên cạnh kêu lên "thùm thụp," như có vật gì va chạm đều đặn.
Tôi mặc kệ, vì những trang sách hấp dẫn quá. Ông bác sĩ trong sách giải
thích "Lông lồn Trời sinh ra, thứ nhất, để hấp dẫn đàn ông. Thứ hai, để
giữ được mùi thơm của Lồn.
Bỗng, tiếng động lúc nãy kêu dồn lên nhịp nhanh, cộng thêm tiếng rên ứ ứ
của một đàn bà, và ...hình như đàn bà Pháp, vì rên toàn tiếng Pháp...
"Pierre ơi, danh đụ khỏe quá... sáng giờ em ra hết ba lần rồi....mà anh
cha ra cái nào, tuyệt quá Pierre ơi...."
Quái lạ, tôi nghĩ. Tôi từng thấy khá nhiều đàn ông Tây đến đây, nhưng
chưa bao giờ thấy đầm đến. Tôi hiếu kỳ, tắt ngấm đèn trong phòng rồi bò
lại chân giường, tìm một lỗ đinh nhìn qua. Trời ơi, dì Khang. Phải, dì
Khang đang nằm dưới bụng một đàn ông Pháp to như lực sĩ.
Cả hai trần truồng như nhộng. Người đàn ông luồn hai cánh tay bợ lưng
của dì. Hai chân ông hơi quỳ, và đít nắc tới hùng hục. Thân thể dì Khang
trắng như bông bưởi, nhưng nhỏ con. Dì ôm quặp thân hình dềnh dàng của
người đàn ông, v2 nẩy mông đít lên phầm phập. Môi dì nói, la huyên
thuyên đủ chuyện bằng tiếng Pháp:
- Thích quá Pierre ơi. Mỗi ngày nhớ đến đụ với em. Anh làm em ghiền như
người ta ghiền thuốc á phiện. Hôm nào anh không đến là em thẫn thờ như
người mất trí.... Đụ mạnh hơn lên cho em ra với anh một lần nữa đi... Em
mới xưng tội ngoài tình hôm qua với cha Sở. Hôm nay đã lại .... Ối con
cặc anh to quá chừng Pierre ơi. Địt vào lồn sướng thấy bảy ông trời
luôn, địt mạnh lên.
Pierre quỳ hẳn lên, bợ cao mông đít dì Khang. Hai chân dì gác lên vai
Pierre. Anh càhng không nắc nữa, mà cầm con cặc "quậy cà phê" trên miệng
lồn của dì. Lúc đó tôi mới được cơ hội ngàn vàn nhìn rõ dương vật. Lần
đầu tiên trong đời con gái, tôi thấy cái "giống" của đàn ông. Sao nó
khác với sự mô tả trong những cuốn sách dâm tôi đọc trước đây. Hình như
khúc gân của Pierre to như đòn chả, và dài như hai gỏi cuốn nối lại. Cái
đầu tà la màu đỏ mũm mĩm, đang xoáy nghiền vào cái mồng đốc dì Khang.
Hai tay dì đập liên tục xuống đệm, để la oải oải như một con vật bị thọc
huyết.
Dì la lớn bao nhiêu, tôi há hốc mồm thở hùng hục theo, đến khô cả cổ.
Nước lồn tôi nhểu ướt đẫm hai bên bẹn của cái háng. Và, cũng lần đầu
tiên, không hiểu sao, tôi dám tọc tay vào quần xì líp, rồi cho hẳn vào
bên trong, đụng chòm lông lồn đang ướt nhẹp. Ngón giữa của tôi chạm phải
hột le. Tôi nghe khắp châu thân gợn lên sự khoái lạc ghê gớm chưa từng
có trước đó bao giờ. Tôi thử nhúc nhích ngón giữa. Cơn khoái lạc kia lại
lớn hơn lên. Lớn đến độ tôi không còn mở mắt được. Hình ảnh Pierre đang
đụ dì Khang bỗng trở thành mờ mờ như trong sương khói. Người tôi dật
dờ. Đầu óc quay cuồng. Tôi du vào cơn mộng mị đê mê, dâm dật. Ngón tay
đẵm ướt cả nước lồn, thứ nước thỉnh thoảng đã ứa ra mỗi lần tôi đọc
những trang sách khiêu dâm cực độ, hay những lần nằm đắp chăn, mơ những
giấc mơ kỳ quái. Như tôi từng mơ được anh tài xế đè tôi đụ trên xe, trên
đường đưa tôi đến trường. Hay tôi được một ông cha đụ vào một góc nhà
thờ, đè tôi ra, bú lồn khi tôi tìm đến ông để xưng tội về điều răn thứ
sáu....
Bên kia, con cặc của Pierre cũng láng bóng nhờ nước lồn của dì Khang.
Thỉnh thoảng Pierre cho đầu căc đâm nhẹ vào lồn dì mấy phân, rồi rút ra
quậy tiếp. Dì gào thét thảm thiết như bị tra tấn. Tôi cố mở lớn mắt nhìn
cho kỹ hình ảnh hấp dẫn đó, cố thu hết vào ký ức, để ... đêm đêm, thèm
quá, thì tôi cho nó hiện lên, giúp tôi hành lạc một mình trong bóng tối
của đêm dài...
Lông dái của Pierre nhiều như cỏ. Xồm xoàm không phải chỉ quanh con cặc,
mà còn tràn lên cả bụng và lỗ rốn. Ngực chàng cũng đầy lông. Hai tay dì
Khang đang xoa xoa trên đó mà rên hừ hừ. Tôi thèm muốn điên người lên
được, ước mình có phép bay qua, giật Pierre khỏi tay dì Khang, dẫn về
bên này, cho chàng quậy lồn tôi như đã quậy lồn dì, và bắt Pierre nhấn
mạnh cặc vào lồn, cho tôi hưởng chút khoái lạc tình dục mà tôi đang khổ
sở thèm khát...
Ngón giữa của tôi tiến dần xuống phía dưới, khi tôi nhìn thấy cặc của
Pierre đâm cặc vào dì Khang, tôi cảm thấy mình sướng theo không khí kỳ
ảo lạ lùngd 9ó của dì. Nói, mà không biết mình nói gì, thì chỉ có khi
mình điên, hoặc không còn kiểm soát được hệ thần kin nữa. Đúng như thế.
Không những dì Khang đang thều thào những câu vô nghĩa, mà cả tôi, ctôi
cũng lầm thầm không biết bao nhiêu là danh tự chẳng tự điển nào có trên
thế giới.
Đỉnh cao của tình dục đang đến. Toàn thân nhẹ hờ như đang bay giữa không
trung. Tôi thèm một Pierre nào đó. Một đàn ông nào đó. Ai cũng được,
tôi sẽ nhào đến ôm đại, lột truồng họ ra, bắt họ phải đụ tôi như Pierre
đụ dì Khang.
Lúc dì đang đạt tuyệt đỉnh, muốn ra, Pierre nắc chậm lại. Chàng cố tình
kéo dài hoang lạc. Có lẽ biết thế, nên dì Khang, dù muốn Pierre phải bồi
những trận "dội bom," phải tận tình tấn công cho đê phải vỡ nước...
nhưng dì mím môi im lặng. Dì biết nếu ra một lần nữa, xem như kết cuộc
đã tới. Và cái thú ngoại tình sẽ chẳng còn được kéo dài. Được đụ, đã là
cái thú tuyệt vời. Nhưng đụ lúc ngoại tình thì quả là sướng gấp vạn
lần. Vì thế có rấtnhiều đàn bà thích ngoại tình và làm đĩ. Vì nó tạo lên
cảm giác lạnh: được ăn vụng.
Tôi nghĩ ngoài Pierre, dì Khang và mẹ tôi chắc đã từng "đi lại" với
nhiều sĩ quan to con, đẹp trai như thế. Bởi vì nhìn Pierre quyến rũ, hấp
dẫn, nhìn con cặc to dễ sợ của chàng, nhìn cách đụ chìu chuộng của
chàng, tôi nhớ đến thân hình ốm tong teo như cây say của dượng Khang,
hay mái tóc bạc và gươg mặt hom hem của bố tôi... tôi kết luận: cả hai,
mẹ và dì Khang ngoại tình là phải.
Dù là không đạ đức. Dù là bất nthĩa Tào Khang. Nhưng từng giao tiếp hằng
ngày với đám sĩ quan nịnh đầm, ga lăng như Pierre, chắc chắn chẳng đàn
bà nào cắn răng nhịn thèm cho nổi. Đừng nói chi mẹ và dì Khang là những
đàn bà mang sẵn trong người dòng máu DÂM.
Bên kia, Pierre kề tai nói cái gì với dì Khang nhỏ quá, nghe không rõ.
Xong chàng rút cặc ra, lót dưới đít dì một cái gối cho mu lồn dì cao
lên. Dì dang rộng hai bắp đùi, chờ đợi. Hàm râu dày rậm như bàn chải, và
cái lưỡi dài của Pierre quét rất nhẹ vùng da thịt mỏng, trắng hếu của
bắp dế dì Khang. Hai tay dì chụp tấm ra giường xoắn mạnh. Thân người dì
rướn cao lên, rung động... Mồ hôi bắt đầu rịn ra, dù căn phòng có máy
lạnh. Râu với lưỡi Pierre cào quét không chừa chỗ nào dọc bắp đùi dài
của dì Khang. Dì cắn chặt môi, cố không la hét nữa, cố gằn cơn khoái lạc
đang hành hạ dì, nhưng ... nhưng cuối cùng cũng phải hé môi.
- Dễ sợ quá Pierre ơi. Chồng em chưa từng cho em những cảm xúc lạ lùng
như vầy bao giờ. Ối, anh dám liếm cả bàn chân em nữa sao? Ối tuyệt trần
quá đi người yêu ơi. Anh có làm chọ chị Vân của em như thế không Pierre?
Chết anh ơi. Sướng còn hơn lúc anh đụ em nữa... Mê quá đi...
Trời ơi. Chị Vân của dì? Là ... là mẹ tôi? Thế ra Pierre cũng đã từng đụ
mẹ tôi rồi? Đã từng liếm thân người của mẹ? Tôi chưa kịp tin, thì bên
kia dì Khang rên tiếp:
- Chị Vân em bây giờ cặp với Đại tá Bacheau rồi, anh đừng địt với chị ấy
nữa có được không? Pierre? Em ghen, em không muốn chia sẻ tình anh với
ai hết... chỉ đụ một mình em thôi...
Hàm ria và cái lưỡi dài đầy nghệ thuật của Pierre đang tiến dần vào
"vùng cấm địa." Mồm dì Khang vẫn thều thào năn nỉ Pierre đừng xẻ tình
chàng cho mẹ tôi. Nhưng Pierre chằng màng nghe thấy, chàng quét nhẹ một
đường dài chỗ khe háng, xong dùng những cọng râu kẽm rà rà cái đì của dì
Khang. Dì bặm môi kín mít. Nhưng tiếng "ứ" vẫn thoát ra nghe tức tưởi
làm sao?
Tôi bụm cứng lồn lại chịu đựng. Tôi biết, qua cách diễn tả đè nén, không
cho tiếng la thoát ra, dì Khang chắc phải trải qua một cảm giác vô truyen dong tinh nam hay cùng
khoái lạc. Nhưng hàm ria tua tủa của Pierre chưa ngừng lại. Nó rà như
đang truy lùng quân địch. Nó cà tuy nhẹ, nhưng nghe như bão tố cuồng
phong đang càng quét cái mu lồn đang vun lên của dì. Nhìn kỹ, tôi thấy
những sợi lông lồn của dì gần như doing đứng lên hết, óng ánh chất nước
nhờn từ bộ hạ của dì tẩm ướt.
Mồm Pierre còn "tàn độc" hơn. Chàng cạp, ngoạm hết chòm lông lồn của dì
vào mồm, mút cho hết chất nước nhờn, rồi nhả ra. Trong khi mũi chàng đè
sát hôn toàn thể cái mu lồn của dì đang nóng như lửa trong lò sưởi...
Pierre ghì sát cái mũi thật lâu ở đó mà hôn, mà cử động qua lại. Dì
Khang chỉ còn biết túm lại đầu tóc quăn vàng của chàng mà xoắn, mà bout
cho đã cơn say.
Hai ngón tay tôi, tuy đã tận tình thụt mạnh vào cửa mình để tự làm cho
mình sướng theo cơn dục tình của hai người bên kia. Nhưng chẳng thấm vào
đâu. Nó hời hợt, lửng lơ, không tới mức... Hai ngón tay mà mang ra so
với hàm ria, và cái lưỡi nóng hổi, cộng thêm hơi thở phì phào ấm cúng
của Pierre, thì quả là đần độn, ngu si... Tôi tăng cường thêm một ngón
của bàn tay trái chà nhẹ hột le, xem có làm tôi thoả mãn phần nào chăng.
Nhưng hoàn toàn là số không.
Dì Khang mê quá. Nếu có ai dí súng vào thái dương, bắt dì ngừng đụ, chắc
dì cũng không nghe. Hèn chi mà mưu lược, tài giỏi như bà Từ Hi Thái
Hậu, cuối cùng cũng bị mất ngôi báu chỉ vì mê tình dục với những người
tình trẻ thua bà ba chục tuổi. Hãy nghe dì tâm tình với Pierre:
- Anh có muốn em làm nô lệ cho anh suốt đời không? Anh muốn làm chủ ba
căn phố lầu của em tại thủ đô Hà Nội này không? Muốn gì cũng được, miễn
anh dành riêng của quý vàng ngọc của anh cho riêng em. Đừng cho ai dùng
tới nó, kể cả chị Vân của em...
- Không được, Pierre nói. Anh là của chị em mà. Em là kẻ đến sau...
Nói xong, Pierre le nhọn đầu lưỡi, quét một đường dọc theo hai mép lồn
của dì Khang, lên tận hột le, rồi quay trở xuống. Dì cung hai tay đấm
thùm thụp xuống đệm. Dì bứt tóc Pierre. Dì cắn vào bao gối. Làm đủ thứ
cho quên cơn sướng vũ bão đang được bốn ngón tay Pierre banh ra. Trời
ơi, chỉ xem thôi, mà tôi suýt cũng buộc mồm la lớn để chia sẻ nỗi thống
khoái với dì. Chả trách dì ghen luôn cả với mẹ tôi, mặc dù dì là kẻ đến
sau. Ba bốn cuốn sách tôi đọc trước đây chẳng nghĩa lý gì so với lần
nhìn lén dì Khang ngoại tình. Dì đặt hẳn cái gối úp lên mặt, cho mồm
đừng thoát ra tiếng gào. Nhưng tôi vẫn cứ nghe.
Cộng thêm tiếng lách chách bú lồn của Pierre, làm tôi như đang say rượu.
Chiếc lưỡi dài của Pierre đang tung hoành lỗ lồn của dì Khang. Anh bợ
đít dì cao lên, và cứ thế, dùng lưỡi càn quét, làm dì Khang bật lên
tiếng khóc hạnh phúc. Khóc như ngày dì từ giã bố mẹ lên xe hoa, về nhà
chồng. Tôi nhảy phóc lên giường, cầm một chiếc gối, nhảy lại chỗ cũ,
tuột hẳn quần ra, tiếp tục nhìn cảnh bú lồn bên kia. Tôi nhận góc nhọn
của chiếc gối vào cửa mình, rồi đẩy tới đẩy lui, như có một người khác
đang đụ tôi. Chỉ đỡ hơn lúc nãy một đôi chút. Nhưng không gì có thể thay
thế được người đàn ông thật sự, nhất là người đàn ông lực lưỡng, đẹp
trai như Pierre.
Khang không còn nhịn được nữa, dì chồm ngồi dậy, lật Pierre nằm ngửa ra.
Xong dì ôm ngoạm vào, bú con cặc chần dần của viên sĩ quan Pháp. Tôi
phải nhắm mắt đi một chốc cho đỡ bị kích thích. Cho cơn dâm trong người
lắng xuống đôi chút. Nếu không, có lẽ, tôi sẽ liều lĩnh nhảy qua phòng
bên cạnh, cổi truồng, hiến luôn cho Pierre đụ nốt.
- Em có biết, hai mươi phút nữa anh có hẹn với Vân không? Pierre hỏi dì Khang.
Nghe thế, dì hối hả trèo lên, ngồi qua người Pierre. Canh thật đúng, dì
cầm cặc Pierre để ngay miệng lồn, xong từ từ ngồi thụp xuống. Dì nhún,
dì hẩy liên tục, cố làm sao cho dì sướng chứ không cần phục vụ cho
Pierre. Vì dì biết, hai mưới phút nữa người yêu Pierre sẽ thuộc về mẹ
tôi.
Đầu nhọn chiếc gối cũng làm tôi đỡ thèm theo từng nhiẹp cử động của bà
dì. Hình như chưa được mười phút... dì Khang nhăn mặt như ăn ớt, đỏ rần
như dưa hấu...dì ra. Dì cố ra thật nhiều, cho đã thèm sau trọn buổi
hưởng lạc với người tình của chị mình.
Xong dì mặc áo quần, hôn tạm biệt Pierre, rồi đi xuống nhà lo buôn bán,
"đổi ca" cho mẹ tôi lên. Trong khi chờ đợi, tôi vẫn tạm vui với đầu nhọn
chiếc gối, nhưng mắt vẫn nhìn qua lỗ đinh để ngắm thân hình trần truồng
của Pierre. Tôi muốn liều lĩnh một phen: là cũng cổi truồng, chạy qua
phòng Pierre, làm một chuyện bất ngờ, rủ chàng qua bên này ĐỤ với tôi...
Tôi chỉ mới thoáng nghĩ như thế, mà sao chân tôi đã đứng dậy. Tôi tôi tự
động cổi thật nhanh cái Jupe đầm màu xanh, rồi áo. Còn xì líp thì tôi
đã cổi từ lúc nãy. Thế là tôi loã thể, mở cửa, không ngần ngại chạy bung
qua phòng Pierre. Bằng tiếng Pháp, tôi tự giới thiệu qua loa, rồi nhảy
bổ lên giường, ngồi cạnh Pierre. Tôi cầm tay chàng, hôn má chàng, sờ cặc
chàng, trong khi Pierre ngơ ngác, cộng chút hốt hoảng. Chàng nghĩ tôi
là Hồn ma (?).
Mê Pierre quá, nói đúng hơn là đang cần một đàn ông, mà ot6i táo tợn làm
một viên kinh thiên động địa. Chẳng cần Pierre cho phép, tôi cúi thật
nhanh xuống cầm cặc Pierre cho vào mồm mút ngon như ăn một đòn chả. Mùi
nước hoa ở cặc chàng xông lên làm tôi yêu Pierre quá. Tôi ngoạm luôn hai
trứng dái của chàng mà bú. Tôi nhìn rõ những sợi lông quăn màu vàng
óng. Nhìn bộ lông ngực. Nhìn cặp đùi lực lưỡng, nhìn cặp ngực nở nang
của Pierre, để nhớ thân hình của Burt Lancaster trong phim "Sur la Mer."
Trời ơi, bú ngon thế này hèn chi dì Khang không mê đến muốn tự nguyện
làm nô lệ cho chàng suốt đời.
Lồn tôi đang nhễu nhão những nước. Hột le hóng và giựt bưng bưng. Hai
mép lồn tôi sẵn sàng. Chỉ tưởng đến lúc Pierre thọc cu vào cửa mình tôi
mà đụ, tôi đã sướng rân khắp người rồi...
- Em bé, em có quen với bà Vân chủ tiệm tạp hoá này không? Pierre chợt hỏi.
- Em hả? Em gọi bà ấy bằng mẹ. Người đàn bà vừa làm tình với anh là dì ruột của em...
Pierre như đang rơi vào thiên đường. Chàng nâng mặt tôi lên nhìn trân
trối, nhìn không nháy mắt, như nhìn một nhân vật thần thoại. Nơi chàng
chú ý nhất trên thân hình tôi là bộ ngực. Là cái chắc. Vú con gái mười
tám mà không đẹp thì cái gì mới đẹp? Mà nó lại căng cứng hơn, nở nang
hơn ngực của mẹ tôi, của dìKhang nữa. Không một khoảng da nào trên thân
người tôi có nếp nhăn.
- Không được, không được cô bé ơi. Mẹ cô sắp lên đây gặp tôi, vì tôi có hẹn. Pierre nói.
- Có phải còn đúng bảy phút, hai mươi tám giây nữa không? Tôi hỏi cách ngổ ngáo.
- Ừ, đúng. Nhưng sao em biết mà nói đúng quá vậy?
- Em được hân hạnh nhìn lén suốt trận làm tình của anh với dì Khang. Và
đó cũng là lý do... em... em liều lĩnh chạy qua đây, dành anh trước khi
mẹ em lên tới. Em nghĩ, nếu mẹ em thương em, chắc bà sẽ không nỡ ngăn
cản, bà sẽ chia sẻ "anh cho em hưởng tạm vài giờ"... Em đã mười tám
tuổi. Và anh có tin, đây là lần đầu em được gần gũi một đàn ông không?
Pierre lại một lần nữa nhìn tôi trân trối. Hình như câu nói chân thật
của tôi làm chàng chới với. Ở Pháp làm gì có gái TRINH mười tám bao giờ.
- Em nói thật chứ? Pierre hỏi giọng thậ nhỏ và trịnh trọng.
Tôi khẽ gật đầu. Xong, Pierre đẩy tôi nằm ngửa, chàng nằm song song,
chống một khuỷu tay, ngắm thiết tha toàn bộ tấm thân ngà ngọc của tôi,
rồi dừng ở chòm lông lồn dầy rậm, đen kịt của tôi. Tôi cố tình dang rộng
hai bắp đùi ra cho Pierre "rộng đường dư luận." Những ngón tay Pierre
vuốt thật nhẹ dọc theo hông sườn của tôi, làm ốc trâu trên da thịt tôi
nổi hẳn lên.
Tôi lại với tay, cầm chặt khúc dương vật gồ ghề của Pierre để tong tiu
trìu mến, như một bảo vật. Nó còn đó, nhưng sao tôi cứ sợ nó sẽ biến
mất. Nhìn tôi mắt khẩn khoản của tôi, chắc Pierre phải hiểu tâm trạng
thèm khát tình dục của tôi dâng lên đến đâu. Tôi có vẻ vòi vĩnh như đứa
bé thèm kẹo, thèm quà. Nó khác với những cửa chỉ đòi hỏi tình dục của mẹ
và dì Khang... Pierre, trong thoáng chốc, quên phức lời hẹn với mẹ tôi.
Bây giờ thì chính chàng THÈM tôi, như con hổ thèm một mồi ngon vừa vồ
được trong rừng. Chàng bợ hẳn một đùi dài của tôi lên ngắm, rồi cũng
dùng hàm ria độc đáo, và đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt
của tôi. Tôi rơi hẳn vào một thời gian lãng mạn, đắm đuối. Xác thịt có
sức mạnh lôi kéo con người từ thiện qua ác. Và nó cũng có khả năng làm
bất cứ ai trên cõi đời ô trọc này phải công nhận: làm tình là một ân huệ
lớn, mà Thượng đế đã ban cho con người. Sống mà không có tình dục, là
mình giết chết mình dần dần, cả thể xác lẫn tâm hồn. Nếu không bạo mồm:
thì phái giới tính được hưởng tình dục nhiều nhất phải là NỮ GIỚI.